quần áo bảo hộ lao động Secrets
quần áo bảo hộ lao động Secrets
Blog Article
Lúc đầu tôi định viết về một ông thầy giáo, do ông thầy này chỉ lo viết văn mà không màng đến việc dạy học. Ông sống gần nhà tôi. Mỗi ngày tôi vẫn uống cà phê với ổng.
Chúng ta là những con cừu màu trắng, chúng ta như nhau thôi. Chúng ta mỗi ngày phải lo ăn lo ngủ, lo làm ra tiền để mà sống sót.
After that, a person would normally arrive at sit around my bread trolley, not a beggar of text but a beggar of smaller alter. He was an alcoholic.
Bạn sẽ ngủ trong lúc bay, vì lúc này chữ nghĩa như máu, chảy rì rào trong niềm hân hoan, không cần bạn phải làm thơ. Bài thơ chỉ ngưng chảy máu khi nào bạn thức dậy.
– bài thơ, nó là sự biến mất dần dần của những gương mặt bạn vẫn gặp ngoài chợ,
Điều này bài thơ không biết, vì nhà thơ không kể với bài thơ việc mình hay bị thiếu ôxy não và buồn nôn sau những lần bỏ chạy, nhưng không phải vì thế mà nhà thơ nôn ra bài thơ. Nhà thơ chỉ nôn ra nước và kiệt sức vì mất nước, với những câu thơ giả vờ tối nghĩa ẩn dụ yêu nước mong thoát khỏi nhà biên tập, để sống sót.
Giọng nói của ông nghe như tiếng sột soạt của bông lúa, sau đó ông bỏ đi lặng lẽ, tan vào cánh đồng hoang.
Hai con đường đi music track với nhau như đường rày. Sự thực tế không như thế. Mức more info độ ngôn ngữ của tôi chênh lệch với anh Lê Vĩnh Tài chồng chất lên cao vút như cái file đầy ngập những trường ca anh đã gửi tôi qua messenger trong những ngày đầu.
Nó biết anh không còn đeo mặt nạ làm nỗi đau, như anh đã từ chối những đám mây trong tâm trí. Bông lúa sợ anh quên mất mùa thu hoạch. “Chúng ta có còn thời gian không, chàng ôi?” bông lúa hỏi.
đó là điều tốt nhất anh hứa làm cho em à, nàng tức giận và như một chú chim bị trúng tên, nàng rơi xuống,
Anh sợ cánh đồng bỏ hoang. Cuộc sống của anh và bông lúa như người nông dân trên cánh đồng, như người lính yêu máu của mình.
It’s your change in the end, you’ll realize why you had to wait so very long, you’ll understand why it had to be such a brutal storm, why the sails needed to be absolutely shredded,
It’s oblivious to a meadow of flowers, birds and bees exterior. It’s alive but it’s not residing. lifeless and however alive.
and on the way in which into the market, you can find locations that those that enjoy poetry would make a degree to go to, time is acted out by an individual departure,
Report this page